Lộ tội ác tàn bạo với 10 phụ nữ từ lần làm tắc cống
Trung QuốcDương Thụ Bân lập nhóm cướp, liên tiếp săn tìm và giết 10 phụ nữ, phi tang thi thể xuống cống trong nhà vệ sinh.
Dương Thụ Bân sinh năm 1970 ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang. Mồ côi bố từ nhỏ, Bân thiếu sự quan tâm, dạy dỗ của gia đình nên tính cách ngang bướng, quá khích. Mong uốn nắn con, mẹ gửi Bân lên núi học võ. Tuy nhiên sau khi trở về, hắn càng hung hăng hơn, thường xuyên đánh lộn.
Bân bỏ học khi hết cấp hai, năm 20 tuổi đi theo một đại ca xã hội đen, dần trở thành kẻ có máu mặt. Tháng 1/1993, trong lúc ẩu đả, Bân cùng đồng bọn giết chết một người và đâm hai người khác bị thương. Hai đồng phạm bị bắt còn Bân trốn thoát, bắt đầu cuộc sống đào tẩu.
Cuối 1998, Bân trốn đến Quảng Đông, cùng đồng bọn cướp tài sản của hai nữ tiếp viên quán rượu. Sau khi nạn nhân báo cảnh sát, đồng bọn của Bân bị bắt, từ đó hắn quyết định sẽ giết người diệt khẩu khi gây án để tránh rủi ro.
Bân nhắm mục tiêu vào các tiếp viên quán rượu, gái mại dâm vì dễ tiếp cận và kiếm tiền nhanh. Hắn phát hiện họ đều là dân nhập cư, thường xuyên di chuyển, dù biến mất vài ngày cũng không ai để ý. Nhờ trốn thoát thành công nhiều lần, hắn ngày càng lọc lõi hơn trong việc che giấu tội ác.
Để tiện gây án, Bân lập nhóm cướp, tuyển thêm đồng bọn là Trương Ngọc Lương và Ngô Hoành Nghiệp. Lương là bạn thời tiểu học của Bân, vừa bị bạn gái lừa hết vốn liếng, sự nghiệp tiêu tan. Bân gặp Lương khi anh ta đang tuyệt vọng, rủ cùng làm giàu. Còn Nghiệp từng là đồng nghiệp của Bân, lớn hơn 6 tuổi, lắm mưu mô nên thường làm quân sư cho Bân.
Đến Thâm Quyến, ba người gặp Tập Hồng Kiệt, nữ tiếp viên có hoàn cảnh gia đình nghèo khó. Kiệt nghe lời dụ dỗ, gia nhập nhóm tội phạm.
Với bốn thành viên, Bân bắt đầu vạch kế hoạch hành động. Kiệt được phân công giả làm tiếp viên đến các tụ điểm giải trí tìm kiếm mục tiêu có thu nhập cao. Sau khi xác định được mục tiêu, Bân sẽ giả làm ông chủ giàu có để dụ các tiếp viên nữ về nhà mua bán dâm.
Bân cẩn thận kiểm tra từng chi tiết của kế hoạch trước khi hành động. Hắn thuê một căn chung cư thuộc khu dân cư cao cấp, có bồn tắm để xử lý thi thể. Bân dặn đồng bọn khi đến ngân hàng rút tiền phải đeo khẩu trang, đội mũ và tránh bị camera ghi lại, không được dùng rìu phân xác tránh hàng xóm nghe thấy động tĩnh.
Từ năm 1999 đến 2002, cả nhóm liên tục lừa nhiều nữ tiếp viên đến nhà trọ ở quận La Hồ, Thâm Quyến, cướp của rồi sát hại, phân xác xuống cống thoát nước trong nhà vệ sinh. Bằng cách tra tấn, ép nạn nhân tiết lộ mật mã thẻ ngân hàng và gọi điện thoại vay tiền người thân, chúng chiếm được hàng trăm nghìn nhân dân tệ.
Tháng 9/2002, nhóm Bân trốn đến Cát Lâm, tiếp tục thuê một căn chung cư để thực hiện tội ác. Chúng vẫn dùng cách cũ, vì đường ống thoát nước tại khu vực này chất lượng kém, bị tắc nghẽn, người dân phải gọi thợ đến sửa chữa. Khi nhìn những lôi ra từ trong cống, một số người thấy nghi ngờ nên nên báo cảnh sát, ngày 11/9/2002.
Khi cảnh sát phong tỏa khu nhà để điều tra, Bân và đồng bọn đã bỏ trốn. Trong căn nhà chúng thuê, có hai thi thể vẫn chưa xử lý xong. Cảnh sát xác minh hai nạn nhân thiệt mạng đều là tiếp viên quán rượu, bị nhóm cướp dụ đến nhà rồi giam cầm, sát hại.
Trong quá trình chạy trốn, Lương đánh rơi bằng lái xe, giúp cảnh sát lần theo manh mối tìm ra danh tính của nhóm cướp, ban hành lệnh truy nã.
Tuy nhiên, bốn tên cướp như thể biến mất. Trong nhiều năm, cảnh sát Cát Lâm bảy lần thành lập tổ chuyên án với hy vọng giải quyết vụ án nhưng chưa thành công.
Trong khi đó, nhóm Bân chạy trốn đến tỉnh Chiết Giang tiếp tục gây án. Cuối năm 2003, chúng trốn đến thành phố Bao Đầu ở khu tự trị Nội Mông Cổ, dùng tiền mua chuộc người giúp thay tên đổi họ, bắt đầu cuộc sống mới.
Bân lấy tên là Vương Học Lễ, Kiệt đổi tên thành Mã Hải Yến, cả hai kết hôn và sinh một con trai. Gia đình Bân sống trong biệt thự cao cấp, kinh doanh quán bi-a và cơ sở massage chân. Những kẻ khác biến thành “anh em họ” của Bân, cũng mở cửa hàng cách hắn không xa nhưng hiếm khi gặp mặt. Chỉ trong dịp Tết Nguyên đán, cả nhóm mới tụ tập chốc lát tại nhà Bân.
Lương đổi tên thành Vương Học Quốc, mở cửa hàng nệm, lập gia đình với một phụ nữ địa phương. Nghiệp lấy tên Vương Hoa Viêm, kinh doanh than.
Bân đặt ra quy định cho hai đồng bọn rằng bề ngoài giả vờ cả ba là anh em họ nhưng không bao giờ được phép liên lạc riêng với nhau. Hắn yêu cầu không được đi máy bay, ở khách sạn, không được để lại dấu vân tay.
Đợi cảnh sát không còn truy nã gắt gao như trước, năm 2006, Bân lén đưa mẹ và em trai Dương Thụ Khải ở quê đến sống cùng. Hắn đổi tên cho em trai thành Vương Học Khải, chỉ đổi ngày tháng năm sinh cho mẹ vì bà mắc bệnh tâm thần phân liệt, sợ không nhớ được tên mới. Bố và em trai của Kiệt cũng được đưa đến Bao Đầu. Bân yêu cầu họ sống với thân phận mới và cắt đứt mọi liên hệ với những người ở quê nhà.
Sau nhiều năm lặn mất tăm, tung tích Bân bị lần ra bởi người bạn làm cảnh sát tên Hứa Kiến Quốc.
Tháng 6/2011, Quốc thấy lệnh truy nã Bân khi xem mạng nội bộ của đơn vị, xác nhận kẻ này chính là người từng chơi với mình khi còn nhỏ và quyết tâm truy bắt. Khi điều tra các mối quan hệ của Bân, Quốc được biết mẹ và em trai hắn đột nhiên biến mất năm 2006, không ai biết họ đi đâu.
Sau khi thẩm vấn gần 300 người, Quốc thu được tin có người từng gặp Khải vào tháng 8/2008. Khi đó, Khải một mình trở về Cáp Nhĩ Tân chữa bệnh, một thân thích đến bệnh viện thăm hỏi, thấy cái tên “Vương Học Khải” được viết trên thẻ gắn trước giường bệnh.
Từ manh mối quan trọng này, tổ chuyên án của Quốc lập tức sàng lọc dữ liệu dân cư của Bộ Công an, tìm người tên là “Vương Học Khải”. Họ tập trung tìm kiếm thông tin tại các thành phố cấp một và cấp hai ở Cát Lâm, Liêu Ninh, Hà Bắc, Hắc Long Giang… có khí hậu và hoàn cảnh sống tương tự quê nhà của Bân.
Sau nhiều ngày đêm tìm kiếm, tổ chuyên án tìm thấy một “Vương Học Khải” phù hợp điều kiện trong dữ liệu dân cư của thành phố Bao Đầu. Qua nhận dạng, cảnh sát xác định đây chính là Dương Thụ Khải, em trai Bân.
Kiểm tra thông tin hộ khẩu của “Vương Học Khải”, tên mẹ là Lưu Phượng Vân hiện ra, đó là tên thật của mẹ Bân. Sau đó, thông tin về “Vương Học Lễ”, “Mã Hải Yến”, “Vương Học Quốc”, “Vương Hoa Viêm” lần lượt được tra ra. Sau khi xác nhận nhóm người này đang ở Bao Đầu, Quốc liên lạc với cảnh sát địa phương phối hợp truy bắt.
Ngày 2/11/2011, nhóm Bân sa lưới sau gần 10 năm đào tẩu. Lương và Nghiệp nhanh chóng khai nhận tội ác, chỉ có Bân tỏ ra cứng đầu, không chịu mở miệng.
Quốc đề nghị tự mình thẩm vấn Bân, thuyết phục hắn thú tội. Bân nhận ra người bạn cũ gần 20 năm không gặp, sau đó chậm rãi kể lại cuộc đời hắn từ bước ngoặt năm 1993.
Theo lời khai của nhóm Bân, từ năm 1998 đến 2003, cả nhóm đã thực hiện 6 vụ cướp và giết người ở nhiều địa phương, sát hại tổng cộng 10 nạn nhân.
Năm 2012, Bân và Lương bị xử bắn. Nghiệp chết trong tù sau khi nhận án tử hình. Kiệt bị kết án tù chung thân.
Tuệ Anh (Theo Zhihu, 163)